Vực
Vô Thường
Thật
không dễ khi qua cây cầu gió
Lòng
chênh vênh bắc giữa vực vô thường
Vịn
tình nhau em lần từng bước nhỏ
Cầu dài thêm
muôn dặm giữa
mù sương
Thật
không dễ khi ngược dòng kiên định
Tâm
niệm hồng từng khắc xuống bia xanh
Chợt
mắt bão nằm bên ngoài dự tính
Em
thương mình và bất chợt thương anh
Em
khép kín, muốn tỏ tình không dễ
Trái
tim si từng lượng máu khơi vơi
Mơ hay tỉnh
cũng dạt dào
sóng bể
Vỗ bâng khuâng
từng phút
gọi tên
người
Em
ngơ ngác bên kia cầu nghi hoặc
Lục
âm thầm tâm sự giấu ngăn riêng
Mở, đã mở những ẩn
tình khúc mắc
Em
ngỡ ngàng vui gặp lại chính em
hahuyenchi
Sóng Sầu Tóc mềm ủ nắng Đông phương Bao năm lưu xứ còn thương quê nhà Tuổi cằn ngó lại tuổi hoa Nghe trong tâm bão ngùi pha sóng sầu
hahuyenchi
|
|