VẪN NHỚ SAIGON
Tháng tư về nhớ lắm Saigon ơi
Một mảnh quê hương một góc trời
Trọn trái tim tôi c̣n để lại
Thân gầy lưu lạc chốn xa xôi!
Mấy con đường rợp bóng cây xanh
Mái trường ngói đỏ thật yên lành
Những tà áo trắng bay theo gió
Chiều lúc tan trường đẹp tựa tranh!
Nhớ tháp giáo đường cao chót vót
Chuông vẳng về xa tiếng nguyện cầu
Ai qua sẽ tỉnh ḷng lưu luyến
Mộng ước nào đây mài lắng sâu!
Nhớ các chùa Xá Lợi, Vĩnh Nghiêm
Lời kinh lan tỏa gợi bao niềm
Dừng chân nghe rơ lời ai nguyện
Bến giác chờ mong măi kiếm t́m!
Vẫn nhớ con sông chảy lặng lờ
Ḍng xanh sương khói vẽ trời thơ
Bạch Đằng điểm hẹn t́nh bao thuở
Bến bắc Thủ Thiêm lối đợi chờ
Đường hoa Nguyễn Huệ vui xuân mộng
Lối nhỏ người đông ngập sắc màu
Giây phút ngập ngừng sao nhớ măi
Ghi dấu yêu thương giấc mộng đầu!
Saigon nay bị đổi tên rồi
Vẫn c̣n in rơ cơi ḷng tôi:
Dấu xưa năm tháng nào quên được
Dẫu mấy tang thương cuộc đổi đời!
Hàn Thiên Lương
(Hàn Thiên
Lương tên thật là Phạm Văn Tốt, Cử nhân Văn chương, nguyên giáo sư Văn
Triết Sử của trường trung học Thánh Giusê, Cơ đốc, Đồng Tâm tại Saigon.
Cũng là công
chức VNCH (tốt nghiệp Học viện QGHC). Đă sống 10 năm trong lao tù Cộng ḥa
Xă hội Chủ nghĩa Việt nam, đến Mỹ 1994.
Có thơ đăng
trên báo chí Saigon từ năm 1960, tại hải ngoại thơ của Hàn Thiên Lương
xuất hiện trên nhiều báo Việt ngữ tại California, Virginia và Oregon.
Nhà thơ hiện
đang sống ở Portland, Oregon.) |