PHẬT VÀNG Hà Huyền Chi Đời vốn lềnh khênh nỗi bất ưng Buồn chi cho nhạt chén tương phùng Bốn phương bằng hữu trời cho gặp Là hạnh là duyên đó biết không
Một siết tay nhau đủ nhớ đời Cụng ly trà đá cũng vui rồi Câu thơ xướng họa thơm hồn chữ Nét nhạc phong trần ngọt cánh môi
Này biển bao dung rừng độ lượng Này mưa nhiệt đới nắng khoan ḥa Lá đ̣ ai thả sông hồi tưởng Mà sóng ân t́nh gọi thiết tha
Thấy lại hàng cau trong trí mỏi Cây rơm, giàn mướp, lũy tre ngà Luống cày mới lật c̣n tươi rói (Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà)
Xứ lạ sơ giao mà cố cựu Quê người ngàn dặm cũng lân bang Xá ǵ dăm cái chưa thành tựu Chùa đất đôi khi ẩn Phật vàng. (Hà Huyền Chi là một chiến sĩ mũ đỏ, một nhà thơ quân đội thời Việt Nam Cộng Ḥa, nổi tiếng từ trước 1975, đă từng viết nhiều truyện dài, cho xuất bản nhiều thi phẩm, làm điện ảnh, viết lời cho nhạc, hiện sống tại "Tiểu bang xanh" (Washington State), Hoa Kỳ, sau khi đào thoát khỏi Việt Nam 1975). |
|