CHIỀU CUỐI NĂM

 

Chiều cuối năm ta về đâu em nhỉ

Sương gió mùa đông cây hao gầy

C̣n xa lắm, quê nhà c̣n xa lắm

Nghe thời gian héo rụngquanh đây!

 

  bước độc hành, đường chiều lữ thứ

Mịt mùng xa, sông biển vẫn bao la

Mưa rơi rơi lạnh ḷng người lữ

Măi hoài trông bếp lửa ấm quê nhà!

 

Chiều cuối năm thương ai c̣n ngóng đợi

Giọt lệ sầu thấm ước nẻo thôn

Biền biệt xa người đi không trở lại

Nhớ về nhau thao thức những đêm buồn!

 

Chiều cuối năm bơ vơ trời viễn mộng

Từngớc đi mờ mịt nẻo lâm hành

Tiếng quê hương trong cơi ḷng vang động

Đường lưu vong héo rụng những ngày xanh!

 

Chiều cuối năm vào đây ta đốt lửa

Cho bếp hồng nhớ lại lửa yêu thương

Chính mẹ nhóm một buổi chiều giáp Tết

Cháy bập bùng soi dấu quê hương!


                              Hàn Thiên Lương

                         chiều cuối năm Ất Dậu

 

(Hàn Thiên Lương tên thật là Phạm Văn Tốt, Cử nhân Văn chương, nguyên giáo sư Văn Triết Sử của trường trung học Thánh Giusê, Cơ đốc, Đồng Tâm tại Saigon.

Cũng là công chức VNCH (tốt nghiệp Học viện QGHC). Đă sống 10 năm trong lao tù Cộng ḥa Xă hội Chủ nghĩa Việt nam, đến Mỹ 1994.

Có thơ đăng trên báo chí Saigon từ năm 1960, tại hải ngoại thơ của Hàn Thiên Lương xuất hiện trên nhiều báo Việt ngữ tại California, Virginia và Oregon.

Nhà thơ hiện đang sống ở Portland, Oregon.)

 

Asia-Religion.net